Hiện nay, trong tổng dư nợ tín dụng tiêu dùng có khoảng 50% được sử dụng vào mục đích mua và sửa chữa nhà ở. Tuy nhiên, ở đây chúng ta phải nhìn nhận rõ nhu cầu mua và sửa chữa nhà ở với nhu cầu đầu tư vào bất động sản để kiếm lợi là hoàn toàn khác nhau và cũng sẽ đem lại những rủi ro khác nhau.
Những khách hàng vay để mua và sửa chữa nhà ở, họ sẽ sử dụng nguồn thu nhập của mình để trả gốc và lãi định kỳ. Khi tổ chức tín dụng cho vay sẽ quyết định giá trị khoản vay cũng như các điều kiện tín dụng dựa trên đánh giá thu nhập của khách hàng. Giá trị tài sản đảm bảo qua đó xác định nặng lực trả nợ của khách hàng.
Đối với mục đích vay đầu tư bất động sản thì nguồn trả nợ sẽ được dựa trên kỳ vọng về sự tăng giá của khoản đầu tư, hay đây chính là sự tăng giá của bất động sản, tức là đầu tư kỳ vọng. Do đó, khoản vay này chịu sự đầu tư của bất động sản, khi tăng thì rất tăng, khi giảm, bong bóng xảy ra thì cũng mất quá nhiều. Đây thực sự là rủi ro.
Các khoản vay tiêu dùng với mục đích mua và sửa chữa nhà ở sẽ ít chịu tác động của bong bóng bất động sản vì họ mua để ở chứ không phải mua để đi buôn.Vì vậy, cần xác định làm thế nào để cho vay đúng mục đích tiêu dùng, mua nhà để ở chứ không phải kinh doanh để phát triển bền vững. Hơn nữa, giám sát dòng vốn tín dụng đổ vào thị trường bất động sản, chứng khoán hiện nay vẫn được ngân hàng nhà nước tiến hành thường xuyên, qua đó có thể đưa ra những cảnh báo kịp thời cũng như ngăn chặn những rủi ro xảy ra.